Thầy tôi!
Rạp mình hơn cả cỏ cây
Giữ tròn đạo hạnh đoạ đày xác thân
Tâm tư trong sáng vô ngần
Ba - y một bát đâu cần thứ chi.
Không phân bua, chẳng so bì
Cơm ngày một bữa, bước đi một đời
Nghĩa địa dừng lại nghỉ ngơi
Ai người mai mỉa không lời oán than.
Chỉ cầu chúc họ bình an
Nghiệp duyên, nhân quả mình mang tự mình.
Như là ánh sáng vô minh
Rọi đường chỉ lối chúng sinh ta bà.
Khắp nhân gian cũng là nhà
Vô vô minh diệc cũng là vô minh
Sáng soi một kiếp phù sinh
Mong thầy mỗi bước mãi bình - mãi an!
THẦY TÔI
P/s : bao người gọi thầy với cái tên rất thương, “ Thầy Tôi”. Dẫu thầy chưa bao giờ nhận một trò nào.
ĐAL
1 comment